Avatar's Huong8x

Ghi chép của Huong8x

Những xúc cảm buổi sáng

Nàng muốn đứng ngoài sân thượng thật lâu dù nàng mơ hồ thấy như đang rùng mình trước hơi sương buổi sớm. Giàn hoa nhà bên nở mong manh vài đóa hoa tím biêng biếc, những chiếc lá rung rinh, nhè nhẹ vỗ về, chồi ngọn mơn man, nũng nịu uốn lượn xung quanh. Khung hình đầy tình ý ấy khiến lòng nàng chợt dâng lên một thứ cảm xúc êm đềm và biết mấy dịu dàng. Thấy như trái tim mềm yếu lại, bao nhiêu xao xuyến của thời xa vắng tràn về, chiếm hết tâm tư nàng. Những chùm hoa tím, những lưu bút học trò, những chiều áo trắng đạp xe ven hồ, những bạn bè xưa thân ái… Dịu lòng mà chợt nghe buồn bơ vơ…

Sau một hồi mơ màng, nàng lủi thủi đi vào, bước thẳng vào phòng tắm, mở nước đứng hồi lâu, lúc nhìn vào gương thấy áo quần chẹp nhẹp, tóc tai chẹp nhẹp như đi dầm mưa về, bật cười khanh khách vì nhớ đến hồi nhỏ mưa hay tuột hết áo quần, chạy ra sân chơi. Hồi nhỏ hồn nhiên quá, sung sướng quá. Giờ lớn rồi nàng thấy mình điên điên, đứng trong phòng tắm mặc đồ nhúng nước trông phát ngộ. Cơ mà, ít nhất lại thấy vui.

Bún chả, “cô ơi cho con một phần bún chả mang về”, “Ừ, chờ cô một tí”. “Con gửi tiền, con cảm ơn” “Ừ, về nhá”. Và bún chả cho buổi sáng với trà Lipton nhạt phèo, may mà còn có Its not goodbye của Laura Pausini. Cảm xúc khập khiễng hỗn độn nên ăn uống, nghe nhạc cũng hỗn độn theo. Không sao, miễn là mình thấy thích, AQ thế.

Tự dưng muốn điệu, tìm mãi mới thấy một thỏi son. Nàng nhớ rất rất rất rõ là mình có tận 3 cây son mà L. Chợt thấy công cụ để chống cự với tuổi tác của nàng nghèo nàn quá, chết dở. Thiếu nữ như nàng mà chỉ còn có đúng một cây son, một chai body lotion, một tuyp sữa rửa mặt, 1 chai BVL và một chai CK nho nhỏ làm sao mà coi cho đặng. Hôm nào đến phải tính đi tập mua vài cái gì gì và học dùng mấy cái gì gì ấy cho điệu thôi. Kế hoạch là thế, nhưng nàng tự cho phép mình delay nó đến khi nào có hứng điệu, ít nhất là nhiều hơn hôm nay J.

Xuống đường, đường đông chật vật, những khuôn mặt ẩn sau những chiếc khẩu trang bự chảng như Ninja, mắt chăm chăm nhìn đường, hoàn toàn vô cảm. Bỗng thấy cái sự hớn hở của nàng lạc loài quá, bỗng thấy nàng lạc loài quá. Những người xa lạ, sự ồn ào xa lạ, con đường xa lạ. Lúc chờ đèn đỏ, một em bé tròn xoe mắt nhìn nàng, nàng nhìn em bé, đá lông nheo rồi cười tinh ranh. Chắc em bé khoái cái trò ấy của nàng, nó bám chặt tay vào cái ghế mà cười tít sau lớp lồng khăn kim tuyến. Ôi, giá mà nàng lưu giữ được khoảnh khắc ấy. Mọi em bé đều là những thiên thần, và cám ơn em nhé, thiên thần bé nhỏ.

Sáng nay, lòng nàng thật nhiều cảm xúc, và nàng thấy hạnh phúc biết bao với cuộc sống này, nên dù có phải hẹn hò với nỗi buồn một chút, nàng cũng không rầu đâu các tình yêu ạ J. Cảm ơn tình yêu bé @Nhat_Minh_Dang, tình yêu phi công @Heli2412 và tình yêu nhớn @Neo614  vì đã quan tâm tới cái blast của nàng, dù rằng đôi khi tâm trạng của nàng rất chi là đỏng đảnh :-“

4599 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
được loan tin bởi Baltimo , heli2412
haithanhhcmpt
123nono
14 năm trước· Trả lời
menhmangmienman
123nono
14 năm trước· Trả lời
Huong8x
123nono
14 năm trước· Trả lời
Huong8x
123nono
14 năm trước· Trả lời
Baltimo
123nono
14 năm trước· Trả lời
Huong8x
123nono
14 năm trước· Trả lời
Website liên kết