Ghi chép của haithanhhcmpt
Chẳng thể nào anh hiểu được tại sao
những nỗi buồn chẳng chịu qua đi
một mình lặng căm, anh gục đầu buồn bã
thời gian tuy nhanh nhưng chẳng thể nào cuốn trôi đi tất cả
chẳng thể nào!
chẳng thể nào anh hiểu được tại sao
ngày hôm đó rủ nhau ra, anh và em nhìn nhau đắm đuối
nhìn đắm đuối nhau, nhìn một lần sau cuối
rồi chia tay
nhìn em đi mà ngỡ trời đất cuồng quay
và nước mắt chảy ra, lúc nào chẳng biết
đau đớn, buồn thương, không làm sao kể siết
mà
phải kể làm sao?
phải kể làm sao về những ngày đau đớn mất nhau
à mà không
anh mất em, có lẽ.
phải kể làm sao về những ngày quạnh quẽ
anh trốn mình trong bóng tối những bức tường
chẳng ăn, chẳng ngủ, nằm thẳng cẳng ở trên giường
nhìn lên trần nhà, mắt quầng sâu mệt mỏi
chẳng biết làm gì, cũng chẳng cần gì phải vội
kết quả là sụt mất mười cân
sụt mất mười cân
bỗng nhiên rất đẹp
bao nhiêu là gái chạy theo đòi xách dép
anh lạnh lùng
hất mặt
bước đi.
"gái có là gì, gái có là chi"
...