Avatar's h2o

Ghi chép của h2o

Mình thay đổi.

Chợt có một lúc mình ngồi 1 mình và nhìn lại bản thân, mình nhắm mắt và tự thốt lên trong tư tưởng “ôi sao mình thay đổi nhiều thế”.

Một chút nắng hồng cũng ko làm mình nheo mắt lại. Một chút mưa đột ngột cũng ko làm mình khó chịu và bước thật nhanh. Mình cứ để nắng hắt như thế, cứ để mưa ướt hết người thì thôi, kệ. Đến nỗi sáng ngủ dậy đi học sớm thật là sớm, mình vẫn mặc tạm cái áo khoác rồi chả khăn mũ gì phóng vèo vèo trên đường, kệ ho và kệ cảm.

Mình thay đổi thật rồi sao? Cảm giác mình thờ ơ với tất cả mọi thứ, mình mặc kệ mọi sự tác động, mặc kệ mọi cảm xúc, mặc kệ mình ra làm sao....... Mình sợ là mình mắc bệnh nào đó, lãnh cảm chăng? Hay cuộc sống này thật sự vô vị và nhạt nhẽo? Chẳng còn gì làm mình cảm thấy lòng quặn lại nữa?

Nói ra những lời này cũng ko đúng, mình vẫn vui vẫn cười đấy chứ, vẫn muốn dựa vào bờ vai người khác, mình yếu đuối thật, mình cứ hay tỏ ra mình là ng mạnh mẽ, mình chẳng cần ai cũng có thể tự mày mò cái này cái kia, mua sắm bằng chính tiền mình làm ra, mình có thể tự lắp cái đèn trần, sửa ổ cắm hay bất cứ vật dụng nào trong nhà, mình có thể chạy như bay trong cái rét mùa đông chỉ với một manh áo, mình có thể mua cái này cái kia, sửa cái này cái kia trong nhà. Mình có thể làm nhiều thứ, nhưng sao mình ko thể giữ nổi ..........

Thôi ko nhắc nữa, chuyện qua rồi. Mình ghét chịu đựng và mạnh mẽ, tự dưng mình thích yếu đuối một chút, non nớt một chút, ngây thơ và đáng yêu một chút. Bởi vì mình thấy mình ko còn cười nụ cười yêu đời và hồn nhiên vô tư nữa, mình ko còn bất ngờ trước những điều hay ho đến với mình nữa, mình ko nheo mày suy nghĩ rằng ng khác đang ngĩ gì về mình nữa, mình cũng ko còn cầu kì mà đơn giản hóa mọi việc đến mức sơ sài. Mình cũng khó tin người hơn trước , khó yêu hơn trước. Mình nhìn mọi thứ với con mắt logic và có phần thông minh chứ ko mộng mơ và diệu kì...... Nói chung là mình thay đổi nhiều.

Ngày trước mình đi học với đầu tóc gọn gàng, xinh xắn, áo quần chỉnh tề, đẹp đẽ, ừ thì một chút son dưỡng cho đôi môi thêm hồng, ừ thì đi đôi guốc cao 1 chút cho tôn dáng .... Giờ thì mình đến trường với cái-gì-đó được chằng lên người là tốt lắm rồi, có khi còn chẳng tìm được cái gì mặc phải bới loạn hết lên, vì mình cũng ko chuẩn bị từ tối hôm trc, cứ leo lên giường là ngáy. Quần áo thì bụi mù, nhàu nhĩ, rách tơi tả, vứt lung tung làm chỗ ngủ cho con chó, đôi dép bị xỉn cũng ko thèm lau nó đi. Ngày trước mình mặc đẹp, giờ mặc thế nào cho thuận tiện, dễ mặc dễ cởi dễ vận động mà thôi, nhìn chẳng khác nào cái bang, luộm thuộm :-<

Ngày trước mình đến trường với sự háo hức của tân sinh viên, sách vở đầy đủ, đẹp đẽ, có khi còn mang thêm để tham khảo, chẳng bao giờ quên làm btvn, hăng hái như chú chim non tìm hiểu bầu trời bên ngoài...... Giờ thì mình đến trường với cái cặp rách mấy năm ko thèm thay, 1 quyển vở + cái bút (+ sách ) hết. Cố gắng nháo nhào ko đi học muộn là tốt lắm rồi, và cong mông lên làm bt vì để quên mấy ngày. Đến lớp cũng chỉ có ngủ, ko ngủ thì nằm đọc sách, buôn dưa lê.

Ngày trước mình cũng điệu ra phết, đi đâu cũng có gương lược, khăn tay (?!), son dưỡng, nước rửa tay (?!) ..... nói chung là vật dụng của bọn con gái hay có. Giờ mình cảm thấy cái túi nó vướng víu vô cùng, họa chăng có mang thì chỉ đựng tiền, đth và cái sổ + cái bút, đi dạy thêm thì mang theo hand-out, hết. Ra đường cũng chẳng buồn choàng thêm cái khăn, cũng chẳng buồn gài kẹp tóc hay bờm cho điệu, họa chăng là rửa cái mặt cho nó sáng sủa, thế là đi. Minh đã hết nữ tính ?

Ngày trước mọc 1 cái mụn thôi là mình buồn mấy đêm khóc ròng ( cái này mắm muối chút thôi chứ ai điên mà khóc, chỉ buồn ) hay da đi nắng đen 1 chút . Giờ thì mình chả thèm quan tâm xem mặt mình ra làm sao, tóc tai thế nào, da sạm đi ko ... Chắc giờ mình xấu lắm :-<

May mắn giờ Giời nhờ Phật, mình học hành và làm việc vẫn hiệu quả, đạt kết quả cao, chứ ko thì cũng gian nan lắm, nhìn lại mấy cái ảnh ngày xưa, hay những bài viết ngày xưa mà sao mình nhớ con người mình hồi ấy quá, vô tư và yêu đời. Mình muốn quay trở lại quá, lại nữ tính và cẩn thận hơn với bản thân, lại sống vì mình vì gia đình hơn, có thể là vì một người mình yêu trong tương lai, anh ấy sẽ nhìn mình với sự tuyệt vời chứ ko phải bê tha và be bét như thế này. Mình muốn ko làm việc nhiều nữa, dành thời gian để yêu những gì đẹp đẽ đến với mình, làm những gì mình muốn, ăn những gì mình thích........ Mình sẽ điệu hơn, nhí nhảnh hơn, vui tươi hơn..... Nghĩ đến thấy khó khăn quá, nhưng mình sẽ tiếp tục thay đổi, không thể cứ thế này mãi được, mình sẽ cố gắng từ những điều nhỏ nhất để bản thân mình sống tốt nhất, sẽ cố gắng !

Mơ mộng một chút nào.

4882 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
được loan tin bởi gachua , 85096 người nữa
greenleaf8x
123nono
14 năm trước· Trả lời
Kata
123nono
14 năm trước· Trả lời
kun_vincent
123nono
14 năm trước· Trả lời
chickendie
123nono
14 năm trước· Trả lời
dinhquanghuy
123nono
14 năm trước· Trả lời
unaunan90
123nono
14 năm trước· Trả lời
h2o
h2o
123nono
14 năm trước· Trả lời
toiyeuh2o
123nono
14 năm trước· Trả lời
Website liên kết