Avatar's Krad

Ghi chép của Krad

Tuyển tập những bài thơ tình của Trung Hoa (8)

Thán Hoa

Tự thị tầm xuân khứ hiệu trì,
Bất tu trù trướng oán phương thì.
Cuồng phong lạc tận thâm hồng sắc,
Lục diệp thành âm tử mãn chi.

Dịch Nghĩa:

Than Hoa (1)

Từ ấy tìm xuân lỡ muộn tình,
Trách gì hương sắc vội qua nhanh.
Gió cuồng rụng hết hoa hồng thắm,
Bóng lá rờn xanh quả trĩu cành.

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải

Chú thích:

(1) Về bài thơ này, sách "Thái bình quảng ký" có ghi một câu chuyện như sau:

Có một lần Đỗ Mục đi chơi ở Hồ Châu, gặp một cô bé rất xinh đẹp nhưng mới hơn mười tuổi. Đỗ bèn hẹn với mẹ cô bé rằng: "Đợi tôi mười năm, nếu tôi không về được thì hẵng gả cô bé". Mười bốn năm sau, Đỗ Mục mới về làm thứ sử Hồ Châu, cô bé đính ước ngày trước đã lấy chồng được ba năm, sinh hai con. Đỗ Mục than tiếc và làm bài thơ này.

Câu chuyện trên vị tất đã có thật, nhưng bài thơ qủa là mượn hoa để ví với người, là một giai tác thở than cho tình yêu không được toại nguyện.


Nguyên tác: Đỗ Mục


Thi

Thanh điểu hàm bồ đào,
Phi thượng kim tỉnh lan.
Mỹ nhân khủng kinh khứ,
Bất cảm quyển liêm khan.

Dịch Nghĩa:

Thơ

Chú chim xanh ngậm chùm nho,
Bay lên đậu tận lan can giếng vàng.
Người đẹp ngại làm chim sợ bay đi mất,
(Nên) không dám vén rèm nhìn.

Dịch Thơ:

Chú chim xanh ngậm chùm nho,
Bay về đậu xuống bên bờ giếng đây.
Chỉ e chim giật mình bay,
Mỹ nhân chẳng dám đưa tay vén rèm.


Nguyên tác: Bổng Kiếm Bộc


Thoa Đầu Phượng

Hồng tô thủ,
Hoàng đằng tửu
Mãn thành xuân sắc cung tường liễu.
Đông phong ác,
Hoan tình bạc,
Nhất hoài sầu tự,
Kỷ niên ly tác.
Thác! Thác! Thác!

Xuân như cựu,
Nhân không sấu,
Lệ ngân hồng ấp giao tiêu thấu.
Đào hoa lạc,
Nhàn trì các.
......Sơn minh tuy tại,
Cẩm thư nan thác
Mạc! Mạc! Mạc!

Dịch Nghĩa:

Bài Từ Theo Điệu "Thoa Đầu Phượng" (1)

Tay hồng mềm yếu
(Tặng) rượu hoàng đằng
Đầy thành xuân sắc, liễu xanh bên tường.
Gió đông ác nghiệt,
Ân tình bạc bẽo,
Ôm mãi một mối sầu.
Bao năm xa cách cô đơn.
Sai! Sai! Sai!

Xuân như cũ,
Người gầy võ,
Ngấn lệ thấm hồng tấm lụa.
Hoa đào rụng,
Trên gác bến hồ vắng.
Lời thệ hải minh sơn tuy còn đó,
Mà bức thư gấm khó lòng gửi được cho nhau.
Chớ! Chớ! Chớ!

Dịch Thơ:

Tay xinh gửi rượu hoàng đằng,
Đầy thành xuân sắc, bền tường liễu xanh.
Gió đông ác nghiệt đã đành,
Ai hay bạc cả ân tình vì đâu.
Lòng riêng đeo nặng mối sầu,
Bao năm xa cách đơn cô một mình.
Sai! Sai! Sai! Xót xa tình.
Người ơi, gầy võ dáng hình vì xuân
Lụa hồng thấm ngấn lệ hoen,
Hoa đào rơi rụng lầu xuân vắng người.
Minh sơn thệ hải bao lời,
Mà phong thư gấm gởi người được đâu.
Thôi đừng phiền lụy chi nhau.

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Hải


Chú thích:

(1) Bài Từ "Thoa đầu phượng" được Lục Du sáng tác trong một hoàn cảnh đặc biệt: Ban đầu Lục Du lấy người em họ (con cậu) là Đường Uyển, hai người rất tâm đầu ý hợp, nhưng thân mẫu của Lục Du lại không ưa Đường Uyển, lại nghe thêm những lời gièm pha nên bà buộc hai người phải ly hôn. Về sau, Lục Du lấy Vương Thị, Đường Uyển cũng tái giá, lấy Triệu Sĩ Trình. Mấy năm sau, vào mùa xuân, hai người tình cờ cùng đi chơi vườn Thẩm, ngẫu nhiên gặp nhau. Đường Uyển lấy tình anh em họ, gửi rượu và dã vị mời Lục Du. Lục Du vô cùng thương cảm, vung bút đề lên bức tường trong vườn Thẩm bài "Thoa đầu phượng" này. Đường Uyển sau khi đọc được bài này trong lòng rất đau khổ, làm một bài từ cũng theo điệu "Thoa đầu phượng" họa lại. Sau đó nàng đau buồn, lâm trọng bệnh mà qua đời.



Nguyên tác: Lục Du


4999 ngày trước · Bình luận · Loan tin ·  
được loan tin bởi Baby_90
Website liên kết