Được sống trên đời này đã là một đặc ân

GTHN - Tôi đã từng chứng kiến một người bạn rất tài giỏi, bạn là niềm tin, là hi vọng của cả một dòng tộc. Tương lai đang sáng ngời, thế rồi bạn nhận được tin dữ, bạn bị ung thư máu, dù bạn có lạc quan, mạnh mẽ cỡ nào thì cũng không chống lại được với bệnh tật, bạn ra đi khi còn chưa bước qua tuổi 25.

bo-di-ma-song-meo-xu

Tôi từng chứng kiến một "tình địch" của mình, cô ấy bằng tuổi tôi, yêu đơn phương người yêu của tôi ở thời điểm đó suốt ba năm trời. Cô ấy ra đi vào đúng ngày sinh nhật của mình trong một tai nạn, khi đó cô ấy còn chưa bước sang tuổi 30.

Tôi từng chứng kiến mợ của tôi, mợ rất khỏe mạnh, hôm trước vẫn còn đi ra đồng làm ruộng, chỉ một cơn đau đầu ập đến, đi khám bác sĩ bảo u não giai đoạn cuối. Gia đình còn chưa kịp làm gì thì mợ đã ra đi, bỏ lại cậu và hai đứa con, gia đình vốn dĩ đang rất hạnh phúc.

Thế nên bây giờ, thỉnh thoảng tôi buồn vì vài chuyện không diễn ra như ý nguyện.

Thỉnh thoảng tôi buồn vì tôi không có đủ tiền để mua một cái túi xách mà tôi mơ ước.

Thỉnh thoảng tôi sẽ buồn vì bị ai đó bỏ rơi.

Nhưng tôi không bao giờ chán nản với cuộc đời này. Vì tôi càng ngày càng hiểu, được sống đã là một đặc ân, được sống khỏe mạnh chẳng bệnh tật gì chính là một điều vô cùng quý giá.

***

Theo nội dung của cuốn sách Bơ Đi Mà Sống của tác giả Mèo Xù

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !