Nếu có một ngày, một ngày nào đó
Ta xa nhau, một ngày nào đó…
Chả biết ngày đó là ngày nào, nhưng năm nay Đức Huy đã 72 tuổi và mới tổ chức sinh nhật 1 tuổi cho cô con gái thứ 2 với người vợ trẻ kém anh tận … 44 tuổi. Ta vẫn thấy anh xuất hiện thường xuyên trên các chương trình truyền hình, vẫn trẻ trung, hóm hỉnh và tràn trề sức sống. Âm nhạc của anh cũng như con người anh, luôn tươi trẻ, cuồng nhiệt, yêu thương .
Nhạc của anh là thứ nhạc tình thuần túy, không có chút ảnh hưởng, nào của các yếu tố tôn giáo, chính trị,.. Với anh yêu chỉ là yêu thôi, không có hận thù, không có hờn ghen, có buồn thương, nhớ nhung nhưng tuyệt nhiên không có tuyệt vọng, không gây cho người nghe một sự ám ảnh tiêu cực nào.
Ta có thể thấy một Đức Huy rất thanh niên, yêu rất tưng tửng đại loại như
“ Tôi yêu mặc Jean và áo trắng
Yêu trăng sáng ngày rằm
Và tôi cũng yêu em…”
Nói yêu em nống nàn, yêu em chứa chan mà không thấy chân thật gì hết trơn á. Thực ra phần lớn các bài hát của Đức Huy bị yếu về phần ca từ, lời ca của anh thường đơn giản thậm chí nhiều câu hát đưa vào chỉ để đủ bài, kiểu như
“Em
như cơn gió thu bay bay nhè nhẹ
Đưa anh đi tìm vần thơ
Qua công viên lá rơi trên con đường về
Bỗng nghe lòng đang
ước mơ…”
Và Đức Huy cũng xôc nổi như bất kỳ gã trai nào, khi yêu là cũng bốc đồng, hứa hẹn, thề thốt
“Yêu
em cho đến khi con tim ngừng đập
Cho thiên thu là một giây
Yêu em cho đến khi ong thôi làm mật
Đến khi loài chim quên lối bay”
Thế nhưng mà lại vô cùng đáng yêu, những lời đường mật này, các nàng thừa biết là chém cơ mà vẫn cứ thích nghe và nghe hoài cũng không chán. Thực ra đây là một trong những câu hát hay nhất của anh. Và có lẽ phải nên hiểu theo ý, Đức Huy sẽ còn mãi tiếp tục yêu “đến khi ong thôi làm mật, đến khi loài chim quên lối bay” và là yêu … ai đó chứ không cố định cho một người nào.
Điểm cuốn hút nhất của nhạc Đức Huy chính là giai điệu. Vốn là một ca sĩ tham gia các ban nhạc trẻ chuyên hát nhạc Âu Mỹ từ thời sinh viên nên có thể thấy ảnh hưởng rõ nét của âm nhạc phương Tây đối với sáng tác của anh sau này. Ca khúc Lời yêu thương được anh đặt lời theo bài Jamaica Farewell với giai điệu rất tươi mới, một khung cảnh thật rộn ràng
“Ngày
nhộn nhịp về trên khu phố,
Có cô em tung tăng, đôi môi cười hoa thắm.
Và mặt trời của miền nhiệt đới
Trên vai em, buông chân cho anh mơ mộng.”
Hay như chính bài Người tình trăm năm thì chỉ riêng đoạn nhạc dạo đầu bài hát đã làm cho đôi chân như muốn nhún nhẩy theo mặc dù bài được viết trên cung … Mi thứ B-)
Tuy vậy, Đức Huy cũng có những ca khúc mà lời ca có thể coi đã đạt tới đỉnh cao của anh. Điền hình là bộ ba ca khúc “Để quên con tim”, “Bay đi cánh chim biển” và đặc biệt “Đường xa ướt mưa”.
Trong “Để quên con tim” hiện lên hình ảnh một anh chàng si tình với nỗi nhớ nhung người yêu … mới quen
“Gọi
thầm tên em khi nắng chiều nhạt ngoài sân
Trở về Cali anh nghe nhớ nhung giăng sầu
Từ ngày xa em anh bỗng trở thành lặng câm
Ngày rời Paris anh hứa sẽ quay trở lại”
Lời ca rất mộc mạc, nhưng không cẩu thả mà đi trực tiếp vào trong cảm nhận của người nghe, hòa quyện với giai điệu chậm rãi và có chút đượm buồn
“Buổi
chiều sông Seine có gió lạnh về lập đông
Buổi chiều Cali cô đơn từng cơn rã rời
Kỷ niệm bên
em anh đã gối đầu từng đêm
Ngày rời Paris anh đã để quên con tim…”
Trong khi đó Bay đi cánh chim biển là một bản tình ca viết cho người yêu khi tình yêu tan vỡ. Cô gái ra đi và Đức Huy ở lại, anh chấp nhận sự thật nhưng không hề hờn trách, không chút hằn học, anh chấp nhận sự thật bởi vì
“Chẳng
còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em”
Một bài hát có ca từ quá đẹp, sau tất cả nó là thứ lung linh, tinh khiết nhất còn đọng lại mà Đức Huy còn lưu giữ về hình ảnh của người tình. Không biết phải phân tích như thế nào để lột tả hết vẻ đẹp của bài hát, đành chép ra đây để mọi người cùng đọc lại
“Bay
đi cánh chim biển hiền lành
Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em
Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ
Theo tiếng hát của người thủy thủ
Lượn trên sóng vỗ về ghềnh đá chim bay qua
Lang thang cánh gió chiều buồn trắng men san hô
Đất trời rộng sao em không bến đỗ
Giấc mơ của tôi là cánh chim hải âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng
Em đã muốn muốn ra đi nhiều lần
Trời lên tiếng kêu gọi và gió reo tên em
Trùng dương vỗ sóng về để đón bước em
Quay mặt lại nhìn nhau một lần cuối
Bay đi cánh chim biển hiền lành
Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em
Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ
Giấc mơ của tôi và cánh chim hải âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng.”
Thực sự khúc hát “Em đã muốn ra đi nhiều lần … Quay mặt lại nhìn nhau lần cuối” có lẽ sẽ làm cho nhiều con tim tan vỡ.
“Để quên con tim” là một trong những ca khúc đặc biệt của âm nhạc Việt Nam. Nhạc hay, ok lời đẹp ok, nhưng hơn hết nó truyền tải một nội dung vốn không được đề cập nhiều trong âm nhạc Việt Nam và thậm chí cả âm nhạc thế giới. Đó là “love & lust”. Bối cảnh bài hát là một đôi tình nhân “trong cơn ngủ mê trốn câu giã từ” vì “đường xa ướt mưa”. Đức Huy đã dùng rất nhiều từ ngữ và hình ảnh để miêu tả một đôi trai gái đang trong cuộc yêu đương cuồng nhiệt “cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng” rồi “da em lụa là, tóc em xõa mềm” và “môi em làm thêm khó câu giã từ”. Và chàng trai hỏi “sao em không ở lại đây đêm nay” đến độ như van xin “đừng bắt anh đưa em về, anh xin em đừng về đường quá xa xôi”. Những hình ảnh, lời ca táo bạo như vậy xuất hiện không nhiều trong Nhạc Việt. Tuy nhiên, ít người biết rằng người đầu tiên đưa nội dung này vào trong âm nhạc nước nhà lại là nhạc sỹ lớn nhất của nền tân nhạc Việt Nam. Văn Cao, vâng chính là ông mà không phải ai khác, hãy cùng nghe khúc Thiên Thai của ông
“Thiên
Thai chốn đây Hoa Xuân chưa gặp Bướm trần gian
Có một mùa đào dòng ngày tháng chưa tàn qua một lần
Thiên Tiên chúng em xin dâng hai chàng trái đào thơm
Khúc nghê thường này đều cùng múa vui bầy tiên theo đàn
….
Thiên Thai! Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian
Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần”
Và chúng ta thây hai chàng Lưu Nguyễn thật là sướng, lạc vào chốn động tiên, được các nàng tiên nữ đón chào chăm sóc và dâng hiến. Nào là “chúng em xin dâng hai chàng trái đào tiên”, nào là “Ái ân thiên tiên em ngờ phút mê cuồng có một lần”, thậm chí còn được “múa vui bầy tiên theo đàn”… thôi thôi tôi không nói nữa.
Dường như ở level càng cao thì người ta lại càng nói đến vấn đề “lust” một cách vô cùng văn chương và ý nhị. Trịnh Công Sơn viết trong Đóa hoa vô thường
“Sen
hồng một nụ, em ngồi một thuở
Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu
Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào”
Hay “ Từ em tôi đã đắp bồi
Có tôi trong dáng em ngồi trước sân”
Hay một cây đại thụ trong làng âm nhạc thế giới Leonard Cohen trong nhạc phẩm kinh điển Hallelujah của mình còn viết về chuyện này ghê gớm hơn thế
“Well
your faith was strong but you needed proof
You saw her bathing on the roof
Her beauty and the moonlight overthrew ya
She tied you to her kitchen chair
And she broke your throne and she cut your hair
And from your lips she drew the Hallelujah..”
Ôi “She tied you to her kitchen chair, she broke your throne and she cut your hair” rõ ràng là 1 màn BDSM cực mạnh, Amen gu của đại ca mặn quá
Và khi ông viết
“But
remember when I moved in you
And the holy dove was moving too
And every breath we drew was Hallelujah”
Thì ai cũng hiểu điểu gì đang xảy ra.
Nói lan man như vậy, để thấy rằng nhạc tình của Đức Huy cũng đã động chạm, đề cập đến rất nhiều khía cạnh của tình yêu mà anh viết về nó rất duyên dáng, rất riêng. Anh là điển hình cho típ người sống trọn với cảm xúc của mình, yêu cuồng nhiệt, yêu không hối tiếc. Yêu từ khi còn trẻ, đến khi đã già vẫn .. không ngừng yêu. Vì vậy tôi chọn ca khúc Người tình trăm năm để làm tiêu đề viết về anh, như trong câu hát anh đã viết
“Một
lần đã trọn vẹn ái ân
Với anh em mãi là người tình trăm năm”
htt46 đã gửi
- 2Hay
Phát hiện cá sấu châu Mỹ sinh sản đơn tính tại Costa Rica
Cá sấu vậy, khủng long ngày xưa thì sao nhỉ? - 1Hay
- 20Hay11 Bình luận Loan tin setzer Chungvnid và 3 người nữa