Ole Gunnar Solskjaer
Trận đầu tiên đá cho Molde, Solskjaer ghi 2 bàn. Trận thứ 2, ghi 3 bàn. Felix Magath của Hamburg gặp mặt. Giovanni Trapattoni muốn đưa về Cagliari. PSV và Bayern Munich cũng quan tâm. Liverpool cũng hỏi thăm.
Ngay sau khi Solskjaer ghi 2 bàn bằng volley cho Na Uy trước Azerbaijan thì M.U chính thức hỏi mua. Molde thuê hẳn máy bay đưa Solskjaer sang nước Anh. Solskjaer bảo luôn biết ơn vì điều này.
Solskjaer đến Old Trafford. Ở cổng thì gặp thằng tour guide của CLB, chuyên dẫn khách du lịch đi tham quan. Dẫn đoàn khách đi một vòng, quay về vẫn thấy Solskjaer đứng đó: “Ủa, mày không đi tham quan thì đứng đây làm gì?”. Solskjaer bảo đến ký hợp đồng. Guide há hốc mồm, đưa cho Solskjaer cây bút. Solskjaer ký hợp đồng với M.U bằng cây bút đó.
Solskjaer ký hợp đồng với M.U năm 1996. Sir Alex, lúc đó chưa Sir, bảo chịu khó đá cho đội dự bị nửa năm để làm quen, từ tháng 1 thì vào đội 1”. Trận đầu tiên đá cho đội dự bị, Solskjaer ghi 2 bàn. Andy Cole chấn thương, Solskjaer được đưa lên đội 1. Trận đầu tiên gặp Blackburn. Solskjaer vào sân thay người. Chỉ cần 6 phút để ghi bàn.
Ngày 6/2/1999, M.U gặp Nottingham Forest, trận đầu tiên của Steve McClaren trong cương vị trợ lý HLV. McClaren dặn Solskjaer khi chuẩn bị tung vào sân ở phút 72: “Phe ta dẫn 4-1 rồi, vì thế đừng có làm gì ngu ngốc, chỉ cần giữ bóng là đủ”. Solskjaer không giữ được bóng. Bóng đến là sút. Ghi liền 4 bàn vào các phút 80, 88, 90 và bù giờ.
Trận đó thì fan MU nhớ mãi về Solskjaer, chỉ sau bàn thắng lịch sử vào Bayern. Nhưng có một trận khác Solskjaer được vỗ tay tán thưởng dù nhận thẻ đỏ. Đó là trận gặp Newcastle cuối mùa 1997-98. Tỷ số đang là 1-1. Newcastle phản công, Rob Lee một mình dẫn bóng về khung thành M.U. Solskjaer chạy về, tưởng đuổi kịp hóa ra không, đành phạm lỗi trước khi Rob Lee vào vòng cấm. Trọng tài rút thẻ đỏ. Khán giả ở Old Trafford vỗ tay ầm ầm vì nếu để thua thì M.U hết hy vọng đuổi kịp Arsenal ở cuộc đua vô địch (cuối cùng vẫn không đuổi kịp).
“Ai cũng nghĩ thế là hay, vì đội bóng. Nhưng tôi sẽ cấm học trò đá như thế. Khán giả hôm đó vỗ tay nhưng HLV chửi kinh hoàng. Ông bảo đá thế là nhục, xấu mặt CLB, đội bóng này vô địch vì đá fair chứ không phải đá bẩn”.
Cuối mùa đó, Tottenham hỏi mua Solskjaer. Chủ tịch Martin Edwards của M.U đã đồng ý, giá 5,5 triệu bảng. Nhưng Sir Alex gọi Solskjaer vào phòng bảo: Nên ở lại, và sẽ được đá thường xuyên.
Nghe Sir Alex dụ ngọt thì thôi rồi. Mùa 1998-99 đó Solskjaer chỉ đá 19 trận ở Premier League, tính cả vào sân từ dự bị. Trên mọi đấu trường là 37 trận, ghi 18 bàn, trong đó đương nhiên đáng nhớ nhất là bàn vào lưới Bayern.
Sau này trong một cuộc phỏng vấn, Solskjaer bảo không thấy hài lòng mùa đó lắm, trừ thành tích. Thích 3, 4 mùa sau đó hơn. Vì được đá nhiều, đá chính thường xuyên.
Không ai thích dự bị, kể cả siêu dự bị Solskjaer.
Có lần Sir Alex họp đội bảo, trận này Wright Yorke và Teddy Sheringham đá chính, trận sau đến lượt Cole và Solskjaer vì phải xoay vòng. Cả đội gật đầu lia lịa, mỗi Solskjaer đứng dậy bảo: Không được bố à, trận trước vào sân con ghi bàn liền, trận này con xứng đáng được đá chính. Hôm sau đá, Solskjaer thấy mình được đá chính với Yorke.
Solskjaer bảo Ruud van Nistelrooy là tiền đạo hiếm hoi “dứt điểm luôn có ý đồ”. Nhiều tiền đạo thường xuyên nhắm mắt và phang bừa. “Tôi không bao giờ ăn mừng bàn thắng may mắn. Có lần tôi chuyền ngang vào cho Fortune, thế nào bóng đập chân hậu vệ, bay vào lưới. Tôi thấy xấu hổ”.
Solskjaer gần như đá cặp với mọi tiền đạo xuất sắc dưới triều đại Sir Alex, từ Cantona đến Ronaldo. “Trong những người đá cặp với tôi, van Nistelrooy dứt điểm giỏi nhất. Nhưng tôi chưa thấy ai dứt điểm giỏi hơn tôi”.
cuong205a đã gửi
- 13Hay
Đừng tàn nhẫn như thế
Ông ấy muốn Việt Nam tốt hơn, nhưng nỗ lực bất thành55 Bình luận Loan tin huongtruong hoidulich