Với cái nhìn riêng về mùa thu Hữu Thỉnh đã đưa một cái rất riêng, tỏ ra tinh hơn trong sự đồng điệu với nhiếp điệu chuyễn mùa, có lẽ sự luân chuyển đó sẽ mau phai nhưng rất khẩn trương và mau lẹ bằng những hình ảnh vô cùng mộc mạc, vô cùng đơn sắc.
Bồng nhận ra hương ổi
Phả vào trong giỏ se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.
Cảm nhận về mùa thu rất tinh tế, chỉ là cái bổng nhận, chứ Hữu Thỉnh không cảm nhận được rất lâu mà đó chỉ là mùi hương ổi thoáng qua, cảnh vật cũng thay đổi đôi chút về sự dao động của thiên nhiên. Một cái nhìn rất tinh tế, rất thực về thiên nhiên về sự gio thoa giữa hai mùa.
Sóng được lúc dềnh dàng
Chim bắt dầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu
ở khổ thơ thứ hai này, nó mang cảnh vật thiên nhiên hơn, hương sắc dần như hiện rõ nét hơn dưới ông kính, dưới tầm quan sát của Hữu Thỉnh. Toàn là những sự vật được lựa chọn để miêu tả cảnh đất trời vào thu đểu đang ở trạng thái “ngập ngừng” nhưng là sự ngập ngừng đầy chủ động. tiếp theo là Hữu Thỉnh liên tưởng đến khoảng thời gian. Cảm nhận về thời gian trôi nhanh qua cửa, cuộc đời mỗi con người là một chứng nhân nhìn mùa thu đi qua. Bởi thế, nuôi tiếc vẫn mãi là cảm xúc của con người trước thời gian.
Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi
ở đây Hữu Thỉnh đã nghĩ về cuộc đời của mình. Dường như thời gian trôi qua ông đã già hơn, gần đất xa trời hơn. Như không thể nào trách được vì đó là một vòng tuần hoàn, sự luân chuyễn cả thiên nhiên của đất trời.